Sài Gòn một ngày mưa, 24/10/2024
Đã lâu lắm rồi, mình mới lại ngồi coffee một mình chạy deadline làm việc. Đã lâu mình không ngồi viết và nghĩ lại những gì mình đã trải qua.
Sáng nay, mình thức dậy lúc 5h30 sáng. Mình có hẹn với Bạn thân giả và Út Khờ. 5h50 thì hai đứa nhỏ qua tới phòng mình, cất xe rồi đi bộ qua công viên. Vừa đi vừa nói, kể những câu chuyện mà đã lâu chúng mình không có dịp để ngồi nghe nhau nói. Loay quanh câu chuyện công viêc, đi làm như thế nào và cả những câu hỏi ngớ ngẩn. Vì sao lại có bão, vì sao mây có màu xanh..
Được hôm dậy sớm thì trời mưa, đi bộ từ công viên về phòng thì Út khờ đòi ăn bánh bột lọc. Thế là k rẽ vào 73 mà rẽ vào đường số 2, đi kiếm chỗ bán bánh bột lọc. Tìm mãi không có, nên ba đứa dành ghé vào quán Bánh cuốn nóng yêu thích. Vừa gọi 3 dĩa bánh ra thì trời đổ mưa to. Ta nói vừa ăn vừa cười khà khà, chờ mưa tạnh tạnh rồi 3 đứa lội bộ về lấy xe. Đoạn đường 300m mà chắc mắc mưa quá nên phải trú, về tới phòng vẫn còn sớm nên ngồi trong nhà xe nói chuyện.
Nay mình có hẹn với Thuyên Trang, đã lâu mình không gặp Trang. Chỉ cần rảnh, mình sẽ hẹn gặp, hỏi thăm đôi ba câu. Trang ghé một xíu rồi đi làm. Mình ngồi lì đây từ sớm đến giờ.
Mình đi làm cũng gần 3 tháng, eo ơi thời gian đúng là nhanh thật. Chị Thương hay bảo, thời gian nhanh như chó chạy ngoài đồng. Bản thân mình thì sao nhỉ, ba tháng 3 qua tại VIS mình được làm, được học hỏi thêm nhiều điều mới, mình có những anh chị đồng nghiệp siêu nhiệt tình, tận tình, sẵn sàng hướng dẫn đứa em này. Mình may mắn có một người bạn đi làm cùng đường chở đi làm, ngoài những hôm bạn bận thì sẽ có bạn đón đưa đi làm. Mình biết thêm nhiều điều mới, mình biết mình cần phải học thêm, trau dồi thêm nhiều thứ.
Dạo này, mình chăm đọc sách hơn nhưng vẫn lười học tiếng anh. Mình sẽ cố gắng hơn nữa, phải chăm học thôi. Phải viết ra những gì cần làm sắp tới. Mình học tiếng anh, nhất định phải học để công việc trơn tru hơn.
Mình có người yêu, thật ra mình cũng không nghĩ ngợi nhiều bởi mình thấy mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát đối với mình. Nhưng đôi lúc, suy nghĩ lại thấy bản thân mình có chút vội vàng, ngày ấy mình đồng ý. Có lẽ, nên cho nhau thêm thời gian. Không cãi vã, không to tiếng, mình vẫn cảm nhận được tình yêu mà anh dành cho mình, nhưng có lẽ không nồng nhiệt như mình nghĩ. Mình tự suy nghĩ, tự lo lắng, cảm giác anh hời hợt, mình tự dỗi rồi tự hết dỗi. Đôi khi thấy mắc cười, ủa là sao má? Mình yêu thật rồi?? Thời gian sẽ cho mình câu trả lời, mình sẽ hết mình nhưng hi vọng mình yêu theo con tim nhưng vẫn giữ được lý trí. Không kiểm soát, không nuông chiều, mình hay luyên thuyên muốn kể này kể kia, nhưng cảm giác của mình lúc nào cũng trống vắng, hời hợt của anh. Mình thấy không an toàn, không được che chở huhuhu. Đôi lúc, mình nghĩ: chắc không ai có thể hiểu mình bằng những đứa bạn chơi chục năm của mình, chưa nói đã hiểu, muốn gì có thể tư do nói. Miệng hay chửi nhưng lúc nào cũng chiều mình, bởi mình luôn cảm nhận được sự an toàn khi đi cùng đám bạn và cả những người ae Xàm nhưng khi đi với anh, mình không cảm nhận được như thế.
Mình cũng không biết, mối tình này sẽ kéo dài được bao lâu. Mình hi vọng bản thân đủ tỉnh táo, đủ lý trí để cảm nhận. Bởi mình biết, bản thân mình một mình vẫn ổn. Không có chi phải tự rước những phiền phức vào bản thân.
Mình đã đi trám 6 chiếc răng, nhổ 2 cái chân răng. Hơi đâu nhưng không saoo, mấy chuyện này nhầm nhò gì mới mình. Hơi nhức nhức làm nũng với mẹ với ba thôi.
Tối qua, mình gặp lại mấy đứa nhỏ TITAN, Thành Vinh và Viết Trung. Hai đứa nhỏ yêu này, luyên thuyên với mình cả buổi. Bạn mình mà ai hai đứa cũng biết, chị này anh kia haha
Nhung ơi, bản thân phải cố lên nhé. Chăm chỉ vào nàoooo.
Không việc gì phải vội hết. Bình tình, luôn cố gắng và nổ lực naofoo.