Thứ Hai, 17 tháng 7, 2023

Nhìn lại một thoáng trong Nhung

 |17.7.2023|

Bây giờ khoảng hơn 4h30, mình đang ở bên trung tâm. Nay mình đi làm mà mưa quá nên cũng hơi ướt, rồi ngồi chill chill sau một khoảng thời gian loay hoay đi chơi ra Bắc xuống miền Tây rồi về căn nhà nhỏ của mình nhân dịp đám giỗ nội. 

Dạo này mình không tập trung được vào việc gì, tự mình cảm thấy như vậy. Cứ loay hoay ở nhà, ở trường rồi đến trung tâm những cuộc hẹn từ bạn bè à đi tốt nghiệp nữa chớ, rồi lại hết ngày, cứ như thế mình không biết mình đang ở đâu nữa, mình cần gì, mục tiêu mình đặt ra vẫn chưa thực hiện được. Hay phải chăng mình phải dừng lại một xíu để relax lại bản thân, chăm sóc bản thân và dành nhiều thời gian hơn, để biết cái mình cần học, xác định được những yếu tố thúc đẩy bản thân..

Là tốt nghiệp Tôn, chúng mình có Vem, Bụng Bự, Đạt em thiếu mất Hiệu Cought đi dự tốt nghiệp, chúng mình đã kề cạnh nhau, trải qua một khoảng thời gian cạnh nhau, làm chi chuyện gì cũng có cũng kể cũng biết. Và chúng mình ngồi lại, để nói cho nhau nghe, khoảng thời gian trước kia rồi nói những câu chuyện tầm phào, cũng có thể nói là buổi chia ly, tại mình chúng mình cũng không cam đoan sớm nhất là bao lâu, chúng mình mới có cơ hội ngồi lại, trực tiếp như thế này nhỉ? 3 năm hay 5 năm, mình không chắc. Nhưng có một điều chắc chắn, mình sẽ dõi theo hành trình của tất cả cả bạn, những người bạn yêu quý của tôi, các bạn xứng đáng nhận được nhiều điều tốt đẹp hơn thế. Chúng mình nói vui rằng, thôi thì ai cũng phải đi, phải lựa chọn hướng đi cho mình, mong rằng mọi thứ sẽ là trải nghiệm, đáng để học hỏi, rồi khi ta ngồi lại, chúng mình sẽ nói cho nhau nghe những câu chuyện đã qua. ^^

Mình như một người chạy show, đi học đi làm, đi làm, đi dự lễ tốt nghiệp rồi một vòng quanh xoay tròn. Mình cúp làm, đi làm trễ chỉ để kịp có mặt trong những khoảnh khắc mà mình nghĩ đó sẽ rất quan trọng, tình cảm trân trọng mà mình dành cho bạn. Mình tiễn Đạt em đi du học ở Úc tại sân bay ngay sau hôm tốt nghiệp Tiên

Mình gặp lại Ninh tại SG sau chuyến đi Miền Tây cùng 10 người anh em Xàm lớp Đại học. Chúng mình đã có những khoảnh khắc rất vui bên nhau. Cùng ăn cùng uống, đi ngủ đi chơi, có những chuyến đi cùng nha, cười bò lê lêt hay vì quá quê chỉ vì mình chơi ma sói quá dở hay không phân biệt được màu khi chơi UNO. Đây không phải là lần đầu tiên mình không phân biệt được màu, là lần thứ 2 rồi miệng đọc xanh lá chớ mình đánh xanh dương :v. Và cả những câu chuyện sau chuyến đi, những món ăn mới lạ, những cuộc trò chuyện, những khoảnh khắc mà mình nghĩ khi nghĩ lại mình phải bật cười, bật khóc vì quá nhiều muỗi, nó cắn mình thâm hết người, về thì chiếc xe thân yêu bị gãy cổ, chắc do mình bốc đầu, ông chú sửa xe nói thế.

Gần đây, mình cũng cảm thấy không ổn cho lắm. Mình đã hớt tóc, mình từng nghĩ mình sẽ không bao giờ hớt tóc ngắn :v Nhưng rồi mình cũng hớt, khá may là nó ổn, trông cũng không tệ lắm 

Mình hư xe, rớt điện thoại, làm việc cũng không được năng suất hiệu quả, làm gì cũng hơi xu, vẫn may mình vẫn giữ được các mối quan hệ tích cực xung quanh mình, mình hay nhận được những lời nhắn, lời động viên tích cực, những món quà nhỏ hay đơn giản là một bó hoa, loại hoa mà mình thích. 

Lại là tốt nghiệp, 10/7 Kiều Trang tốt nghiệp xin mời cô Nhung đến dự. Và một lần nữa, mình có dịp để ghé lại sư phạm, lần này chắc có lẽ lần cuối mình đến đây với tư cạnh là một người bạn, một người đồng hành cùng K45.01 GDĐB. Mình có cơ hội gặp gỡ lại rất nhiều người bạn từ thuở vừa bước chân vào môi trường ĐH, những người bạn cùng ăn cùng uống cùng ngủ đi học nhường chỗ cho nhau, mới đó thôi 4 năm nhanh như một cái chớp mắt, ai rồi cũng phải lớn, ai rồi cũng phải làm cô giáo thầy giáo thôi. Mình ngồi với tư cách là người nhà, phụ huynh Trang. Khoảng khắc mình nghe Thầy đọc bế giảng, lễ ra trường, mình nghĩ rằng đâu đó mình cũng từng.. "Gặp được nhau, bước bên nhau dù có ngắn ngủi mà đậm sâu. Xuân thời có nhau mới rạng ngời", mình bỗng rưng rưng khi nghe giai điệu này cất lên, mỗi lần đi tốt nghiệp bạn mình lại có những cảm xúc khác nhau, nhưng câu chữ mà mình nghe được thì mình dần có vẻ lắng hơn, thấm hơn trong mình. Chúc mừng cô Trang tốt nghiệp, kết quả xứng đáng những cố gắng và nổ lực mà cô đã bỏ ra. Em tự hào về cô, cô Trang.

Mình về nhà đợt này, có ba có mẹ, có anh chị, có đứa em báo ở Quảng vào nữa, mình vui hơn thì lần này về khác mọi lần, không phải ba mẹ chờ mà còn có cả mấy đứa nhóc nữa. Tiễn mình, xách đồ cho mình cũng là mấy đứa nhỏ, mình rất quý mấy đứa em này. Tình cảm mà mình dành cho mọi người không thể nào mà nói hết được. Một ngày tụ họp, mình chỉ gặp nói chuyện với mọi người là mình cảm thấy mọi thứ như được giải tỏa. Và chỉ cần, mình về có mọi người là quá đủ với mình rồi <3

Lần này về, mình có gặp Ú. Hai mẹ con đánh xe ra đi cafe chở thêm Nhi với bé Nhím nữa. Một năm chắc tụi mình gặp nhau 2 lần. Nhưng mỗi lần cảm xúc nó vẫn y chang, mỗi lần là mỗi câu chuyện, bạn có cuộc sống riêng của mình, có một gia đình nhỏ. Mình có việc học, công việc và cả những chuyến phiêu lưu. Mỗi đứa chọn cho mình một hướng đi nhưng đâu đó, bọn mình vẫn luôn dõi theo và ủng hộ cho nhau. Trân quý <3

Thời gian tới, ắt sẽ có những câu chuyện, những hành trình mới. Hi vọng bản thân vững bước, luôn cố gắng, luôn nổ lực Nhung nha. Bản thân mình nhất định sẽ làm được <3

TH.HCM _ TiTan English Center

TRƯỚC NGÀY TỐT NGHIỆP CỦA NHUNG

 Ngày mai, ngày mà mình đã trông chờ rất lâu rồi. 5 năm, mình đợi khoảnh khắc này đã 5 năm rồi. giờ đây, mình có chút cảm giác hồi hộp, lo l...