Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2023

Nhà

 29.12/2023/

Sau 4 tháng, mình có có dịp sắp xếp được mọi thứ. Hôm nay, mình về nhà với tinh thần mang bất ngờ cho ba cho mẹ. Mình giấu tất cả mọi người, mình đặt vé, nhờ Viết Trung trực giúp mình một hôm. Sáng sớm, 7h bé em sang đón mình đi ăn sáng rồi mới ra spkt đón xe bus số 8. Đã lâu lắm rồi mình mới đi xe bus lại, trộm vía nay xe đi nhanh cái vèo tầm 20 phút là tới bến xe. Mình đi bộ qua đường rồi vào cổng mua vé, rồi ra ngồi đợi một xíu gặp lại An cậu bạn học chung cấp 2 với mình. Vừa gặp, hăn đã bảo hé lu Nhung Lùn. Hồi đó, mình nghe ai gọi mình vậy, cảm giác mình rất bực kiểu ủa alo, lùn kệ t ahah nhưng riết rồi quen, những cậu bạn cập 2 gặp mình giờ vẫn hay gọi mình bằng biệt danh đó, hay tiếng gọi thân thương "nhỏ lớp trưởng". 

Xe có vẻ chạy hơi dòng, dòng mà mình cái đầu. Trong trí tưởng tượng hôm trước của mình thì mình sẽ lấy lap viết blog đồ đó, xem bài đồ đó nhưng mà không. Mình quất một giấc là tới trạm dừng chân, xong lên xe lại mình quất giấc nữa là tới trạm thu phí Đăk Nông rồi. Xe hôm nay chạy nhanh, 13h45 mình đã về đến nhà rồi.

Vừa bước xuống xe, tay mình đã cầm máy quay lại khoảnh khắc lâu lắm mới gặp ba mẹ haha. Sáng giờ mình quay quay chụp chụp là để làm vlog. Mình cũng tranh thủ capcut giưt giựt 100 tấm recap2023. Một năm qua, với mình có những sự kiến rất đáng nhớ. Dấu mốc giúp mình vững vàng hơn, tự tin hơn trong những khoảnh khắc đối diện với chuỗi sự kiện như muốn làm gục ngã mình. Nhung của năm 2023 không lớn hơn về thể xác những ắt hẳn về tinh thần, tuy không hoàn hảo những mình đã lớn hơn về cách suy nghĩ, cảm xúc, cân bằng giữa các mối quan hệ, và yêu thương gia đình ba mẹ hơn rất nhiều

Mình trở về nhà, mọi thứ vẫn y như cũ. Một vài vị trí, món đồ thay đổi còn mọi thứ vẫn được giữ nguyên. Mình tranh thủ dọn dẹp, cất dọn mọi thứ cho gọn gàng, ngăn nắp. Mùa nay mùa gió, đường họ mới đổ đá nên rất bụi, về nhìn cái mình nản ngang vậy á.

Tiết trời se lạnh, chắc có lẽ lâu lắm rồi mình mới có giác này lại. Nằm trên chiếc giường của mình, ngủ với con gấu của mình, đắp chiếc chăn của mình nữa. Trời ơi, nó tuyệt vời. Về nhà nhưng mình vẫn phải xử lý một số công việc bên trung tâm, đôi khi cảm thấy mệt mỏi với những người mà mình làm cùng haha, nhưng không sao, đôi lúc mình nghĩ, thôi kệ. Như vậy rồi cũng sẽ qua, vì mình biết mình sẽ k gắn bó lâu ở đây nữa nên hi vọng là mọi thứ sẽ tốt đẹp cho đến cuối khi mình rời đi.

Gia tài của mình chắc chỉ có mấy chục chậu sen đá, cây xương rồng nhưng mà nói của mình vậy thôi chớ ba mình chăm, mẹ mình tưới nước. Về thấy quá trời quá đất, cây nào cũng bụ bẫm. Ta nói mê liền, tự cảm thấy biết ơn và trân quý thật nhiều <3

Về nhà, chiều Ben đi học về ghé hỏi con có nhớ dì không?

Ben: nhớ "mặt ngượng nghịu, cười"

Mình: nhớ thì làm gì Ben..

Thế là ôm hôn mình, cảm giác nỗi nhớ được giải tỏa. Su Ben rất là ngoan, hỏi một dạ hai dạ. Con đi học vui như thế này như thế kia ^^

Mình về nhà có ba, có mẹ, có anh chị, có Su Ben. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRƯỚC NGÀY TỐT NGHIỆP CỦA NHUNG

 Ngày mai, ngày mà mình đã trông chờ rất lâu rồi. 5 năm, mình đợi khoảnh khắc này đã 5 năm rồi. giờ đây, mình có chút cảm giác hồi hộp, lo l...